Nhìn trăng khuya nhớ đến những ngày đôi ta có nhau. Bao nhiêu giấc mơ tan thành mây khói. Giờ câu yêu phôi pha cũng chỉ vì ta quá khờ. Biến yêu thương nay thành bao khổ đau.
Ngày em ra đi cũng là thời gian mưa rất nhiều. Khi bao nhớ nhung nay càng nhung nhớ. Giờ nước mắt chia ly lại làm cuộc đời ta đớn đau. Cố níu dĩ vãng nay còn đâu
Chỉ 1 lần cuối anh vẫn muốn nói xin lỗi người. Lòng này đã sai, anh biến em trở thành cuộc chơi. Bao câu ân hận muốn nói, chỉ sợ rằng người trốn tránh. Hỏi lòng vẫn biết anh chẳng thể xin 1 lần tha thứ.