Nghe hạt mưa rơi xuống trong lòng nhói đau, ngày em ra đi mưa buốt rơi trên đường khuya. Vì anh ngờ đâu hay biết em lừa dối anh ngày em ra đi chẳng nói một lời. Và ngày đó anh nhớ chính con đường kia buồn mưa rơi em đã bước đi chẳng tạ từ, để giọt mưa như thuỷ tinh và giọt nước mắt rơi trong mỗi đêm canh thâu. Dù vẫn biết có mấy cố gắng nhưng lòng sẽ mãi cô đơn, làm sao để xoá hết nỗi đau thiên thu này. Dù anh biết quá khứ sẽ mãi chỉ là quá khứ đau thương, trong tim em còn anh không. Dù vẫn biết có mấy cố gắng nhưng lòng sẽ mãi cô đơn, làm sao để xoá hết nỗi đau thiên thu này. Người đã nói tôi chỉ là một bóng hình không thể mãi bên đời.
Dù trọn một đời có đắng cay lòng này vẫn nguyện ôm sầu nhớ bao năm con tim cằn khô khi vết thương vẫn còn dấu. Dù bên anh nay không có em anh vẫn nhớ …